Có một ông quan lớn
Phát một câu giật gân:
“Tổ chức ASIAD
Là ý nguyện toàn dân!”
Cái câu “toàn dân” ấy
Nghe cũng hơi quen quen.
Nó nằm im đâu đó.
Cần thì lại moi lên.
Vin vào “ý nguyện” ấy,
Quan làm cái quan cần.
Khi chán, không làm nữa,
Cũng “ý nguyện toàn dân”.
Mà dân, của đáng tội,
Vì là chủ, ngu lâu.
Nên nói thì nói thế,
Chứ ai thèm hỏi đâu.
Trót hứa ASIAD,
Ừ thì làm, chứ sao.
So với “quả đấm thép”,
Cũng chẳng tốn là bao.
Ăn chơi phải đau đớn.
Tổ chức cái thằng này,
Phí thì cũng phí thật,
Nhưng cũng có cái hay.
Một, nở mày nở mặt.
Hai, rằng ta cũng oai.
Ba, là dịp quảng bá
Nem rán à áo dài.
Âu cũng là bài học:
Phải suy nghĩ kỹ càng.
Đừng tớn lên quyết định,
Để rồi sau bẽ bàng.
Phát một câu giật gân:
“Tổ chức ASIAD
Là ý nguyện toàn dân!”
Cái câu “toàn dân” ấy
Nghe cũng hơi quen quen.
Nó nằm im đâu đó.
Cần thì lại moi lên.
Vin vào “ý nguyện” ấy,
Quan làm cái quan cần.
Khi chán, không làm nữa,
Cũng “ý nguyện toàn dân”.
Mà dân, của đáng tội,
Vì là chủ, ngu lâu.
Nên nói thì nói thế,
Chứ ai thèm hỏi đâu.
Trót hứa ASIAD,
Ừ thì làm, chứ sao.
So với “quả đấm thép”,
Cũng chẳng tốn là bao.
Ăn chơi phải đau đớn.
Tổ chức cái thằng này,
Phí thì cũng phí thật,
Nhưng cũng có cái hay.
Một, nở mày nở mặt.
Hai, rằng ta cũng oai.
Ba, là dịp quảng bá
Nem rán à áo dài.
Âu cũng là bài học:
Phải suy nghĩ kỹ càng.
Đừng tớn lên quyết định,
Để rồi sau bẽ bàng.
Theo: Thái Bá Tân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét