Riêng tặng ban Dương Bửu Hoàng và Nguyễn
Thị Vẹn.
Thời học sinh, các ông thầy
khuyên : Các em còn nhỏ, cố gắng học hành, đừng bắt chước theo các văn nghệ
sĩ…. như nhà văn Duyên Anh chuyên viết tiểu thuyết : Điệu ru nước mắt, Luật hè
phố, Nhà tôi …. Nhạc thì nhiều lắm :
Tình yêu trả lại trăng sao, Trăng tàn trên hè phố, Diễm xưa , Đêm buồn tỉnh lẽ ……Đừng
nên bắt chước …. Mấy ông văn nghệ sĩ nầy hư đốn lắm .
Đùng một cái : Bản nhạc SANG
NGANG của Đỗ Lễ … hay quá ! thời đó có biết yêu là gì đâu, nhưng điệu nhạc và
lời của bản nhạc hay quá đi thôi…….. “ Thôi nín đi em ! Lệ đẫm mi rồi…….” Sau nầy
mới biết : nhạc sĩ Đỗ Lễ sáng tác bản nhạc nầy lúc 14 tuổi ? Mấy ai sống ở miền
Nam
đều biết bản nhạc nầy, ca sĩ trình bày hay nhất : Con nhạn trắng Gò Công , cô
PHƯƠNG DUNG.
Đến bây giờ tuổi đã lớn
nhiều rồi , miên mang nghĩ : Năm ấy ở miền Bắc , Đỗ Lễ sáng tác ra bản nhạc
nầy, thì phải đi cải tạo bao nhiêu năm hỉ ?
Lãng mạng thời lãng mạng,
học thời học, chiến tranh ác liệt mà chỉ cần ở lại lớp thì đi quân dịch, thi
rớt thời quân trường réo gọi…..
Có mấy câu thơ hay như bài
thơ Hai sắc hoa ti gôn của TT.KH :
Xin chúc cho Anh tròn hạnh phúc.
Bên người vợ trẻ cưới hôm nay.
Còn em một bóng chim cô lẽ.
Nguyện suốt đời theo dõi bóng mây ……
Bốn câu thơ nầy là mở đầu
cho bản nhạc “Xác Pháo Nhà Ai” hình như của cố nhạc sĩ Mạnh Phát ( cũng là nhạc
phẩm Nỗi Buồn Gác Trọ, Phố Vắng Em Rồi ?)
Có những mối tình, thật lòng
yêu nhau thắm thiết, không phải vì hôn đăng hộ đối nữa, trai tài gái sắc, nhưng
gặp phải rào cản “TÔN GIÁO” …
Năm ấy khoản 1976- 1980 Anh Hoàng và Cô Vẹn quen biết và tìm hiểu
nhau, bạn bè chúng tôi ( chúng tôi là bạn học cùng lớp với anh Hoàng và rất
thân), đều hoan nghênh cuộc tình nầy…
Oái oăm thay, cô Vẹn theo
đạo Thiên Chúa, gia đình anh Hoàng theo đạo Phật. Bác Năm gái (mẹ anh Hoàng)
hơi cố chấp….. dứt khoát : Vợ phải theo chồng , Phía cô Vẹn cũng thế : không
được bỏ đạo …..
Một mối tình rất đẹp……..
Ngày Anh Hoàng cưới vợ, cô
Vẹn ngồi buồn ngâm lại mấy câu thơ :
Xin chúc cho Anh tròn hạnh phúc.
Bên người vợ trẻ cưới hôm nay.
Còn Em một bóng chim cô lẽ.
Nguyện suốt đời theo dõi bóng mây……
Từ ngày ấy đến nay, Anh
Hoàng vui duyên mới từ năm 1983 đến nay….. Cô Vẹn vẫn chờ anh Hoàng và suốt đời
theo dõi bóng mây …
Lớn tuổi rồi, thỉnh thoảng
gặp lai nhau, ngồi uống cà phê tại quán cà phê cô Vẹn, nói chuyện vui và để anh Hoàng “ Ngắm dung
nhan đó bây giờ ra sao ? Em có còn như ngày nào ?
Cô Vẹn bẻn lẻn hỏi thăm :
Anh và chị Mai có hạnh phúc không ? Em chúc mừng cho anh nhé !
Khi chia tay , Anh Hoàng tâm
sự : Phải chi ngày ấy, tao gan thêm một tí, thì ngày nay tao thật sự hạnh phúc
rồi… Tội cho cô Vẹn quá, hiền quá !!! Hiền như Masoeur ….
Chúng tôi chỉ biết an ủi
: Duyên phận cả . Hoàng ạ !
Từ mấy câu thơ trên (xin lỗi
tác giả mà tôi không biết ), trong các đám cưới sau nầy mà mấy mươi năm qua, tôi chế lại để chúc phúc cho
các con , cháu :
Xin chúc cho con tròn hạnh phúc.
Bên người vợ (hoặc chồng) trẻ cưới hôm
nay.
Thời gian có phai đi nhan sắc.
Duyên vẫn tròn xanh với tháng ngày………
Sống lại kỷ niệm xưa . 19/4/2014
TRỊNH KIM THUẤN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét