3 thg 4, 2014

Sư phạm Đại học, Ngữ Văn Khoa tạp phú của Hà Nhân

 Khách có k:

Giương bum giong gió văn chương
Lướt b chơi trăng thi phú
Sm tìm hiu ch tích truyn người xưa
Chiu ln thăm ch thơ ca hin đi
Thơ lon, thơ Điên, cùng là Sáng to
Xuân thu, D đài, sánh vi cách tân
Nơi có người đi
Đâu mà chng biết.


 Thế mà
Nhân bn lý lun quc doanh gây ni phin hà
Đ trong nước lòng khách thơ oán gin
Chuyn Nhã Thuyên li kì đi hc nhà ta
Nhóm M Ming xôn xao làng văn chính thng
Gic mng t do hc thut cha vài trăm trong d cũng nhiu
mà tráng chí bn phương vn còn tha thiết
bèn gia dòng ch ngi suy nghĩ
hc Đ Ph ch bày đt đau đi

Mi hay:
Đ Th Thoan thc sĩ cách ba năm
B trut phế âm thm trong bóng ti
Hi đng xưa chm được đim 10
Hi đng nay tc thì hy dit
Ch vì nàng Nhã Thuyên dám nói
V chuyn my cu nhà thơ đòi m ming m mm.

Hi ôi
Bao năm quen nh người khác nghĩ h
Bây gi có đa nó t nghĩ t hành văn
thì ô hô, rng nó có ti vi dân ta
Nó phi nghĩ theo “ông cha
theo Đng, theo ước mơ ca “nhân dân” ta
Ti ca nó nghìn ln không tha th!

Vy nên

Đng Thanh Lê[1], Đoàn Đc Phương[2] “lưu danh s sách
Phan Trọng Thưởng[3], Lê Quang Hưng[4] “tiếng để ngàn năm”
Hi đng xét li lun văn có mt không hai
Công hc hành c đi đem đ vào tro bi
Qua ca công danh
Ngóng b quyn lc
Lén lút đến ngi r r vi nhau
Quyết giết cho được bn t do suy nghĩ!

Trn hay
Đem đi dt đ thng hin tài
Ly chí ngu đ thay đng cp
Trn Nhân Văn vùi chôn biết my thi gia
Min Sư Phm tn dit bao nhiêu khí phách
Ám khí đã hăng
Tiếng tai càng mnh
Người hướng dn Nguyn Th Bình được cho ngh sm an nhàn
Thc sĩ Đ Th Thoan b tước bng, v nhà thơ thẩn
Bn văn nhân hn đã sc cùng lc kit
Ta đây mưu pht vĩ mô, mi đánh ba mươi my bài mà chúng nó đã chu khut
Nó chc s chết, im lng chng dám nói gì
Ta mun toàn quân là hơn, đ các giáo sư quc doanh ngh sc
Quả thật mưu kế diệu kì
Cũng là chưa thấy xưa nay!

Giang sơn t đây không còn bn m ming
Xã tc t đây hết k đòi viết lách t do
Nht nguyt sáng ri li thôi
Càn khôn thái ri li b
Ngàn năm vết nhc nhã in sâu
Muôn thu mui mt mt nn đi hc
Âu cũng nh thành qu my mươi năm ci cách

Nước tri mt sc, 
Phong c
nh ba thu. 
B
lau san sát, 
B
ến lách đìu hiu 
Sông chìm giáo gãy, kh
p nơi người biết người không biết đu im
Gò đ
y xương khô, ai dám nói nhiu ko v lây như hi “Nhân văn” thu trước
Bu
n vì cnh thm, 
Đ
ng lng gi lâu. 
Th
ương ni anh hùng đâu vng tá, 
Ti
ếc thay du vết lung còn lưu.

Bên sông bô lão h
i, 
H
i ý ta s cu. 
Có k
gy lê chng trước, 
Có ng
ười thuyn nh bơi sau. 
Vái ta mà th
ưa rng: 
"Đây là chi
ến đa lý lun phê bình được gy dng t hi “Mác-xít” 
Cũng là bãi đ
t xưa, thu Đng ta kêu gi phi có thép trong thơ". 
Đ
ương khi y: 
Thuy
n tàu muôn đi, 
Tinh kì ph
p phi. 
Hùng h
sáu quân, 
Giáo g
ươm sáng chói. 
Chém cho đ
ược my đa ham t nghĩ t sáng to nh nhăng
Lòa cho chúng m mt đi, đng có đòi t do xúc đng.

Tuy nhiên: 
T
có vũ tr, 
Đã có giang san. 
Qu
là: tri đt cho nơi him tr, 
Cũng nh
: nhân tài gi cuc đin an! 
H
i nào bng hi nhng người có nim tin vào l phi, công bng 
Tr
n nào bng trn nhng trí thc vng vàng mc cho thi cuc
Ti
ếng thơm còn mãi, 
Bia mi
ng không mòn.

Đến chơi sông ch mt, 
Ng
m giáo dc ch l chan. 
R
i va đi va ca rng: 
"Sông Đ
ng mt di dài ghê, 
Sóng h
ng cun cun tuôn v b Đông. 
Chuy
n văn chương, chuyn non sông
T do là gic mng không th thành

                            HÀ NHÂN  (Quê Choa).


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm thông tin blog