28 thg 6, 2013

Truyện ngắn THẰNG HAI ĐẦU GỐI của NGUYỄN QUANG LẬP

 Đó là thng Dư, sát ngay sau hi nhà mình.


Cái xóm nhà mình ngày xưa ging y chang cái ni lu đ món sang hèn. Mt nhà ăn mày, mt nhà giáo viên, mt nhà bí thư tnh u, mt nhà cướp git, mt nhà đĩ điếm, mt nhà giáo sư, mt nhà buôn lu. Nhưng là cái xóm hoà thun nht Th trn vì không nhà nào thèm giây vi nhà nào.

Nhà th
ng Dư có ba m con, m nó hành ngh đĩ điếm đ ra hai đa, nó là Dư, em gái nó là Tha, chc m nó nghĩ giá không đ đa nào thì mi đ.



Nhà nó v
sau nhà mình khi nó 12 tui, em nó 2 tui. M nó tên gì mình không nh na, ch nh như in sáng nào m nó ri nhà vào Đng Hi hành ngh là cm đu biết.

Không hi
u sao c ra khi nhà mười bước bà mi quay li gi Dư ơi! Ri dn thng Dư nu cái này nu cái kia. Thng Dư d.  Bà đi thêm mười bước na li quay li gi Dư ơi, li dn ly cái này ly cái kia. Thng Dư d. Bà đi thêm mười bước li quay li gi Dư ơi, li dn mua cái này mua cái kia. Thng Dư d. Bà đi thêm mười bước na bà li quay li gi Dư ơi, li dn trông em thế này cho em ăn thế kia… Có chc ln như vy ri bà mi đi hn.
 C trăm bui sáng như mt.
Thng Dư hơn mình hai tui nhưng khi nào nó cũng gi mình bng anh, xưng em. Con nít trong xóm bt k ln bé nó đu gi anh ch, xưng em, chng phi riêng mình.

Nó b
d dng t khi mi lt lòng. Chân phi bình thường, chân trái có hai đu gi, mt đu gi bình thường và mt đu gi mc thêm gia cng chân, có xương bánh chè đàng hoàng, không phi khi u, ging ht cái đu gi tht.

Vì th
ế nó đi rt khó khăn, mi bước đi đu khu xung hai ln, y như người ta nhún hai nhún vy. Nó đi đi nhún nhún t nhà ra ch ri quay v, tng cng ba cây s, trn vn mt bui sáng.

M
mình nói thng Dư mun mua gì gi tin đây, bác ra ch mua giùm cho. Nó nói không, c thế lưng cõng em, mi bước đi nhún hai nhún c thế lết ra ch ri lết v, ngày nào cũng thế.

 Nhi
u khi đi cùng đường, mình nói đem tau cõng em cho đi cho nhanh. Nó nói không, c thế lm lì đi đi nhún nhún. Có hôm mưa to quá, mình nói đem tau cõng em cho, v mau không ướt hết ch. Nó nói không, c thế nhún nhún đi đi trong mưa.

Hình nh
ư óc nó không có khái nim giúp đ hay nh v. Chưa thy nó sang nhà ai bao gi, k c 3 ngày tết. Mình vn hay lân la sang nhà nó, hi cái gì nó cũng tr li nhát mt, ít khi nói quá 3 t.

 M
t nó trông s lm. Mt trái bình thường nhưng mí mt phi là mt khi tht ln trùm xung đến tn cm. Ai chưa quen, nhìn mt nói ghê lm, v không ăn được.

 Mình đã lt cái mí mt phi nó lên, trong đó là mt miếng tht hng tươi, nhy nha máu. Vì thế mi khi nó khóc, mt trái chy ra nước mt, mt phi chy ra máu. S chết đi được.

 Nó ăn cơm, cúi gm mt và cơm, mí mt phi nhúng c vào bát, nó cũng mc k. Mình hi nó răng mi không vào vin ct đi cho khi vướng. Nó cười, nói không. Mình hi ti răng? Nó nói tri cho.

 M
nó đi t sáng, khuya mi v, mình nó nhà trông em. Em khóc, nó ch ôm em lc lc, không nói không hát, ch ngi lc lc vy thôi.

Mình 17 tu
i to cao như người ln, nó vn bé vy, không ln thêm được chút nào. 19 tui đu vn bé tí, em gái nó còn ln hơn c nó.

Chi
u hôm đó, mùa hè năm 1974, mình đi thi đi hc v gp nó cõng em va đi va nhún trên đường cái quan, gia nng chang chang.

Không ph
i cõng, nó khuân em như khuân mt bao ti nng trch trên lưng. Em nó nm sp sau lưng nó, hai chân qut đt, c thế đ cho nó kéo đi.

 Mình h
i em mi b chi? Nó nói nóng. Mình nói đem tau cõng xung vin cho. Nó nói không, c thế nhún nhún đi đi.. Mình git ly em nó đòi cõng thì thy em nó lnh ngt, cng queo t lúc nào.

Mình nói em mi ch
ết ri. Nó nói không. Mình nói chết thit ri. Nó nói không, c thế lm lì kéo em  nó đi, va đi va khóc, mt trái dm d nứớc mt, mt phi dn d máu.

Nhi
u ln mun làm phim v nó quá nhưng s các xếp phê bình đen ti, li thôi.

                                                                      NGUYỄN QUANG LẬP – QUÊ CHOA


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm thông tin blog