25 thg 11, 2015

LỀNH BỀNH CỤC CỨT KÊNH KIỆU (Truyện cổ nước Ao) (Đóng phạt trước luôn ) Trung Le - Shared Trần Đình Trợ theo Tôi Thích đọc .

LỀNH BỀNH CỤC CỨT KÊNH KIỆU


Có một tấm ván nổ lềnh phềnh trên mặt hồ yên lặng. Chính giữ miếng ván, là một cục cứt của thằng mất dạy nào đó ỉa lên. Lũ tôm cá trong hồ, thì lặn kiếm ăn dưới đáy, không quan tâm đến những gì trên mặt nước. Chỉ có lũ rắn nước là bơi xung quanh miếng ván, mặt hướng lên cục cứt.


Cục cứt lấy làm hãnh diện lắm, vì nó thấy lũ tôm cá và rắn nước đều thấp hèn hơn nó. Trời nắng làm cho nó khô vênh lên. Nó càng vênh, lũ rắn nước càng nhìn nó đầy thán phục.


Mấy con cá nhỏ tò mò bơi qua, một con chợt nói bâng quơ:


- Con gì ngồi trên tấm ván này, trông thật kênh kiệu!

Hai con cá bên cạnh quẫy đuôi tán thành.

Cục cứt nghe thế, tỏ vẻ khó chịu. Nó bèn ra lệnh cho lũ rắn nước. Thế là, bọn rắn nước bèn quây ba con cá nhỏ lại, đòi phạt.

Bầy cá dưới hồ nghe chuyện, nhảy lên cãi loạn xạ. Lũ rắn có vẻ đuối lý, toan lặn xuống nước, chỉ có cục cứt là vẫn vênh lên có vẻ vô can.

Cuộc cãi cọ rồi bỏ chạy của lũ rắn làm nước hồ bắn lên tung tóe. Cục cứt bị ướt nước, mềm oặt và tan chảy một phần xuống nước. Ngay lập tức, nước bốc lên cái mùi đặc trưng cố hữu, tố cáo thân phận của kẻ ngồi trên ván.

Lũ cá thi nhau bịt mũi, lặn sâu xuống nước. Chúng đồng thanh chửi:

- Tiên sư thằng nào ỉa lên ván.

1 nhận xét:

  1. Một câu chuyện quá hay.
    Đề nghị chủ blog gửi ngay câu chuyện này cho ngài Chủ tịch tỉnh An Giang Vương Bình Thạnh, chắc khi đọc xong, ngài "thích" lắm đấy. Để ngài bớt cái vẻ KÊNH KIỆU đi.
    Trong “Giai thoại làng nho” có kể câu chuyện về Phan Văn Trị (Cử Trị), một nhà nho yêu nước và căm ghét bọn quan quyền dựa uy Pháp để ức hiếp dân lành, nên ông thường làm thơ mỉa mai bọn chúng.
    Tổng đốc Trần Bá Lộc nghe danh ông, nên khi qua Vĩnh Long cho lính đòi ông đến, ý muốn trừng trị thái độ ương ngạnh. Lộc bắt ứng khẩu làm một bài thơ. Ông xin cho đầu bài. Lộc vốn thô lỗ, buông lời tục tĩu:
    - Cục cứt!
    Ông đứng ngâm ngay bốn câu:
    “Đương cơn lộn xộn ló đầu ra.
    Người thấy, ai mà chẳng sợ va!  còn có câu nầy : Thiên hạ ai ai cũng gớm va .
    Cậy thế, khom lưng ngồi dưới đít.                          Đầu nhọn, đầu tà nhiều kẽ ghét .
  2.            Biết đâu sắp bị chó liền tha!”                                  Họa chăng có chó nò thương va !
  3.                                                                                                                       Gót Phiêu Du .
  4. Thơ tả đúng đầu đề, nhưng mỉa mai bao nhiêu cho cái uy quyền mượn của viên tổng đốc mới!
    Thiết nghĩ bài thơ “ cục cứt” của Cử Trị như cũng nhắm vào kẻ hậu thế là Chủ tịch An Giang Vương Bình Thạnh vậy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm thông tin blog