Có bao giờ gọi kẻ cướp đảo, giành biển, giết hại con em mình (HS 1974, Gạc Ma, 1988), xâm lấn đất đai nhà mình, đánh đập con cái mình (ngư dân, cán bộ, chiến sĩ kiểm ngư), chĩa súng vào mình, điều hàng vạn quân áp sát biên giới (có thể việc điều quân là đòn gió nhưng, trong cái chuyện hư chiêu và thực chiêu, “bài học Tàu” dài hàng ngàn năm có lẻ)..., là bạn hay không, hỡi ông Hoàng Vĩnh Giang?
|
|
Đọc/nghe bài của ông trên BBC (12:18
GMT, 18.5.2014), tôi thấy giống như lần bị sức ép bom Mỹ ở Vinh năm 1970: Tức thở, khó nuốt và
luôn thấy như mình sắp bị nghiêng
hết cả dạ dày ra ngoài... Xin lỗi ông trước bởi tôi thấy cái cách ông nói, giống như nói lấy được y hệt vụ “Việt Nam đăng cai
ASIAD với tổng chi phí 150 triệu USD”.
Chính vì sự khó thở và sự không
hiểu hết những gì ông nói nên tôi xin hỏi ông mấy điều, mong
ông trả lời để cho tôi mở mang đầu óc và đỡ bị shock...
1. Ông cho rằng "Hòa hiếu có
truyền thống lâu đời rồi, tất cả mọi người đều có suy nghĩ là nhân dân Việt Nam với nhân dân Trung Quốc, những người bạn đó
luôn luôn vẫn là những người bạn thôi”..., liệu có chính xác không? Ông có bao giờ nghé qua mấy cuốn sử thế giới chưa? Nếu có,
ông sẽ thấy chẳng có đất nước nào nô dịch một dân tộc khác
suốt 1.117 năm và cũng chẳng có nước nào
trung bình 169 năm bị nô dịch mới nổi dậy khởi nghĩa
một lần(!)
1.000 năm tiếp theo chúng vẫn xâm lược VN
không ngừng nghỉ, chỉ có khác
nhau là ông (và các ông giống ông
bây giờ) không chịu dùng từ xâm lược. Thời đại đau đớn này là
thời của các
“siêu nhân” có tài (bịp bợm) dùng các mê ngữ, uyển ngữ, ca-ve ngữ, lừa đảo ngữ... Chiếm Hoàng
Sa, một phần Trường Sa mà không phải là xâm
lược, cướp bóc
lãnh thổ thì là cái gì, thưa ông? Chẳng lẽ hòa hiếu theo
kiểu cúi đầu chấp nhận mãi hoài sự nhục nhã là lẽ sống ư? Ông cố tình lẫn lộn tình cảm giữa nhân dân hai nước HOÀN
TOÀN KHÁC với chính sách bành trướng KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI của các
nhà cầm quyền TQ suốt từ thời Hán Vũ
Đế (140-87 tr.CN) cho đến tận bây giờ, ngày mai, ngày kia...
2. Ông nói rằng “bởi vì bây giờ chính phủ Việt Nam, nhân dân Việt Nam đang xây dựng đất nước và đến năm 2020, cơ bản phấn đấu trở thành một quốc gia hiện đại hóa. Thế thì đó là một mục tiêu rất quan trọng, không thể nào để tình hình bất ổn định được." Thưa ông, ông đã bao giờ biết môn logic chưa? Bởi nếu ông biết thì chắc chắn bây giờ ông thấy ông sai phạm bét be về cách tư duy. Thứ nhất, việc VN muốn ổn định để thành quốc gia “hiện đại hóa” (bánh vẽ) năm 2020 là một chuyện nhưng kẻ thù không muốn lại là chuyện khác. Ông nói như chuyện hài ế vợ: Đám cưới chuẩn bị được 50% rồi, chỉ còn thiếu mỗi cô dâu(!) Nếu TQ cứ khăng khăng sỉ nhục, xâm lược VN thì sao? Hay là ông muốn nói đến cái “ẩn ý”, tức là... Thứ hai, VN bằng mọi giá, kể cả cách hạ sách, tận cùng của mất mát là cúi đầu khuất phục – nói như thế thì chẳng khác gì việc bất chấp lập trường, quan điểm, độc lập, chủ quyền - gần như chịu mất nước, để giữ vững sự ổn định cho cả chế độ và hiện đại hóa? Thực tế, không thể có cách nào khác như tôi đã nói ở trên, là một khi không có cô dâu (Tàu nó không chịu để cho ta yên lành mà phát triển) thì làm sao có cái đám cưới để ông ngồi vênh vang mà phè phỡn? Là một người chức cao, học vị cao, ông dám nói rằng chỉ 6 năm nữa, VN thành một nước hiện đại mà ông không xấu hổ sao? Cái cụm từ “cơ bản phấn đấu” là sự lừa dối dân quen tai, nghe mãi, nghe hoài, chán lắm, thưa ông.
3. Tôi chưa từng thấy một vị TS nào dám khẳng định tổ chức ASIAD hết có 150 triệu USD và, tôi xin bảo đảm không ai làm nổi. Vì thế, một khi ông cứ khăng khăng làm được (rất may là TT Nguyễn Tấn Dũng đã dẹp bỏ, càng may nhờ hồng phúc tổ tiên, dân nghèo đỡ mất toi mấy ngàn cây cầu, mấy ngàn trường học), ông buộc tôi phải tin rằng cái cách tư duy của ông là lo bảo vệ cho bằng được món lợi, mà ông và những người ham mê ASIAD bất chấp đất nước nghèo khó – trong trường hợp này là “tình hữu nghị” chưa bao giờ có giữa chủ nghĩa bá quyền Đại Hán và dân tộc VN. Cái ASIAD và cái “hữu nghị” này, chúng nó giống nhau như từ một khuôn đúc ra, thưa ông.
4. Đã bao giờ ông đọc Hồ Chí Minh TT chưa? Theo tôi nghĩ, một người có chức vụ nhiều, to như ông, hẳn là có đọc rồi. Vậy, tại sao ông không biết suốt 9 năm trời (từ 1960-1969), chẳng bao giờ Hồ Chủ tịch gửi Điện mừng Quốc khánh TQ? Trong khi đó, Người vẫn nhớ để gửi điện mừng Quốc khánh tới những nước Mali, ngày 1.10.1960 và Ghinê, 2.10.1963(!) xa xôi (HCM TT, T.10, tr.212 và T.11, tr.143). Nếu ta coi Bác Hồ mẫn tiệp, vĩ đại thì ông không thể nói Bác... quên! Ngược lại, chắc ông đồng ý rằng phải có lý do chính đáng, phải hiểu rõ tâm địa của “hữu nghị Tàu”, Bác Hồ mới hành xử như thế. Nên nhớ rằng từ 1960 đến 1969, theo tuyên truyền, là những năm TQ “giúp” ta đánh Mỹ đến người VN cuối cùng bằng sự viện trợ để VN không thua (trên thực tế), làm cho nhiều người lầm tưởng, trong đó có ông, đến bây giờ vẫn còn mang nặng... “ân tình” hung hiểm, đớn đau.
5. Ông có biết Sự kiện Thiên An Môn, 5.6.1989? Sắp “kỷ niệm” 25 năm cái tội ác ngút trời rồi đó. TQ đang sợ hết hồn và, một trong những nguyên nhân của việc đặt Giàn khoan Hải Du 981 (tôi viết “Hải Du” theo lời khuyên rất xác đáng của Đại tá công an Lương Đức Mến) trong những ngày này là để làm người dân TQ bớt căm thù sự dã man của một chế độ DÁM dùng xe tăng để CHÀ lên sinh viên nam nữ của chính đất nước mình(!) Từ cổ chí kim, loài người đã chứng kiến nhiều chế độ tàn ác nhưng chưa bao giờ, chưa có ở đâu lại có thể có một đảng mang danh cộng sản dùng xe tăng để nghiến nát con cháu mình. Một chế độ có thể tàn ác với con dân họ như thế, liệu có RỦ LÒNG THƯƠNG người VN không (tôi không dám chắc ông là Việt 100%), xin ông trả lời tôi?
Còn rất nhiều những điều tôi có thể tranh luận với ông vì sự thiển cận và ích kỷ như cách ông nghĩ, ông làm; tất sẽ nhận được rất nhiều gạch đá. Rất mong ông trả lời 5 câu hỏi trên. Nếu ông chỉ ra sự sai, tôi sẵn sàng xin lỗi, chịu phạt (ông có quyền lực mà). Ngược lại, nếu tôi đúng thì, có lẽ, ông nên xin lỗi hàng triệu người dân Việt đang bị BẠN xâm lăng, chà đạp phẩm giá, ức hiếp, cướp bóc. Có bao giờ gọi kẻ cướp đảo, giành biển, giết hại con em mình (HS 1974, Gạc Ma, 1988), xâm lấn đất đai nhà mình, đánh đập con cái mình (ngư dân, cán bộ, chiến sĩ kiểm ngư), chĩa súng vào mình, điều hàng vạn quân áp sát biên giới (có thể việc điều quân là đòn gió nhưng, trong cái chuyện hư chiêu và thực chiêu, “bài học Tàu” dài hàng ngàn năm có lẻ)..., là bạn hay không, hỡi ông Hoàng Vĩnh Giang?
Huế, 19.5.2014. HÀ VĂN THỊNH.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét