Chai nước ngọt NUMBER ONE có 1 con ruồi. Võ Văn Minh đã xộ khám tức thời.... Vụ án nầy làm tôi nhớ lại : Nguyễn Thanh Chấn, Hồ Duy Hải, Hàn Đức Long, Nguyễn Văn Chưởng..... không giết người, nhưng phải nhận tội giết người ... xá chi 1 con ruồi trong chai nước ngọt... Công An Việt Nam hay lắm đấy ! ! ! Gót Phiêu Du .
Vụ Tân Hiệp Phát lắm cái vô lý nhở?
1. Đường đường là một tập đoàn lớn, sở hữu thương hiệu nổi tiếng, thừa đủ tài chính và quan hệ để thuê luật sư, để làm truyền thông và giải quyết khủng hoảng... thế mà lại có thể bị "uy hiếp" bởi một cá nhân, đến nỗi phải dùng mẹo bẫy cá nhân đó rồi đi mách công an. Tân Hiệp Phát thật là mong manh yếu đuối dễ sợ.
2. Công an, sau khi nghe Tân Hiệp Phát mét, bèn bắt “đối tượng” Võ Văn Minh bỏ bót cái đã, rồi sau đó lại cũng là cơ quan giám định của Bộ Công an vào cuộc “xác minh, làm rõ” sự việc. Hay nhở, đến giờ nhà cháu mới lại càng hiểu thế nào là xã hội công an trị: Công an bắt người, công an điều tra, công an giám định, ít nữa người ta ra tòa cũng là tòa án của công an xử, sau đấy người ta vô tù thì nhà tù cũng là do công an làm quản giáo, cai tù nốt.
Giám định với pháp y với “khoa học hình sự” kiểu ấy, thảo nào lâu nay bao nhiêu người chết trong đồn công an đều được cơ quan chức năng của Bộ Công an xác định là do tự tử.
Việc cho rằng tập đoàn Tân Hiệp Phát bị một cá nhân “uy hiếp, tống tiền” khiến nhà cháu nghĩ: Nếu bây giờ một anh Nguyễn Văn Tèo nào đấy đâm đơn kiện đồng chí X. vì bị chó nhà X. cắn, có khi cuối cùng Bộ Công an sẽ chứng minh được điều ngược lại ấy chứ, rằng chính anh Tèo đã cắn con chó nhà X., buộc con chó phải tự vệ chính đáng.
Và thế là anh Tèo đã mắc tội hành hung gây thương tích lại còn thêm tội vu khống nữa
ĐOAN TRANG.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét