L Ẽ L O I
Nguyễn Thanh
Nhàn
Xuân qua tự bao giờ.
Tàn rồi một giấc mơ.
Trôi đi và trôi mãi.
Kiếp sống chịu bơ vơ.
Xin ai đừng nhắc nhỡ.
Mẫu chuyện của ngày xưa.
Ta hận đời bạc bẽo .
Trao ta kiếp sống thừa.
Lặng bước trong đêm trường
Còn đầy một vết thương.
Tâm tư khơi dĩ vãng.
Dĩ vãng đã thành đường.
Ta mong mùa Xuân thắm.
Về với tấm lòng ta .
Cho đời thôi nước mắt.
Quê hương nầy nở hoa.
Ta chọn Xuân là bạn .
Nhưng Xuân đã trôi đi.
Thân ta giờ cô lẽ.
Non nước giờ phân ly .
Lạc loài nơi đất khách .
Làm bạn với phong sương .
Ta vui đời xông lướt .
Nhà ta khắp bốn phương .
Ta mơ ngày nào đó .
Đời ta hết lẽ loi .
Khi hai miền non nước.
Chinh chiến tắt lịm rồi .
( Bài thơ nầy được làm năm
1969 của nhóm học sinh lớp NHỊ C – trường Trung học công lập Thoại Ngọc Hầu
Long xuyên = An Giang , mời xem bài Trường cũ – Tình xưa Tran Nhuong. Com) .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét