20 thg 4, 2013

TRANG THƠ : THƯƠNG AI thơ tự trào



                        THƯƠNG   AI

                                           Riêng tặng Trần Thị Ngọc Thủy, Trần Thị Sương .... TP.Long xuyên.
                
                Gió lạnh nhẹ hôn những má hồng,
                Hổn hào chi thế hỡi Chúa Đông ?
                Dừng chân đứng lại nghe ta bảo :
                Chớ ghẹo làm chi gái chửa chồng .

                      Chớ ghẹo làm chi gái chửa chồng.
                      Bốn mùa hồn vẫn mãi chờ, trông.
                      Tráng sĩ đến chừ sao chưa lại.
                      Phận nầy không nhẽ phải long đong.

                Ta ghét, ta thương những mùa Đông :
                Ghét : tiếng pháo (cưới) nhà ai xé cả lòng ;
                Thương : cho bao kẽ còn đơn chiếc,
                Lấy chi mà chắn lạnh mùa Đông.

                           Ghét, thương ; thương, ghét chuyện người ta.
                           Mắc mớ can chi đến Thuấn già.
                           Mỗi năm chỉ có mùa Đông lạnh,
                           Còn lão quanh năm lạnh cả mà !!!


                                     
                                    
                                                             THUẤN  GIÀ

                      CHỚM ĐÔNG  1983 

                             TRONG CUỘC HỌP CÔNG ĐOÀN TX LONG XUYÊN
                                                                                                    AN GIANG .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm thông tin blog