Lời dẫn của Lâm Khang chủ nhân: |
Từ hôm xảy ra vụ Nhã Thuyên
đến nay, tôi cứ nghe ngóng xem các vị trong Hội đồng chấm luận văn Thạc sĩ của
Đỗ Thị Thoan (Nhã Thuyên) có ai lên tiếng không. Đến hôm nay, đọc được bài này
của Ông Văn Giá, Nhà văn, PGS. TS, thành viên Hội đồng thì lòng tôi đã được dịu
lại rất nhiều. Tôi cũng có trong tay toàn văn bản copy luận văn của Đỗ Thị
Thoan, nhưng mà tôi nén lòng không đọc 3 chương của luận văn, mà chỉ đọc
phần Mở đầu (lý do chọn đề tài, lịch sử vấn đề, mục lục) và Kết
luận, Danh mục tham khảo. Tôi không đọc, vì tôi sợ là mình đọc rồi không kìm
lòng lại viết một bài nhận xét mà mình không phải là người chuyên về văn học
hiện đại, không theo dõi cập nhật tình hình văn học (mặc dù đã đọc cũng khá
nhiều tác phẩm của nhóm Mở miệng) mà phán điều này điều nọ thì nó sẽ ảnh
hưởng đến bầu không khí chung. (như bà giáo sư Đặng Thanh Lê không phải là
người chuyên về văn học hiện đại vẫn nhận lời ngồi vào hội
đồng thẩm định - mà lại ở vị trí Phản biện mới chết chứ -
thì tôi cho là rất dại, rất dở - mặc dù bà đã 82 tuổi. Ngoài tám chục tuổi đầu
rồi, ai mà bắt bà phải đánh đu với mấy cu cậu Đoàn Đức Phương, Phan Trọng
Thưởng, Lê Quang Hưng, Nguyễn Duy Đức !!!)
Hôm nay, đọc bài này của Văn
Giá, tôi xin ngả mũ bái phục Ông! Bài viết của ông có cái đại lượng của một ông
thầy đang chăm bẵm vườn ươm văn chương, có cái nghiêm cẩn của một vị giám khảo,
có cái trải đời - trải nghiệm của một nhà văn mà danh vọng có được chỉ nhờ nội
lực của ngòi bút! ...