XIN ĐỪNG QUÊN (!)
* MINH DIỆN.
Khi xem TV thấy người phát ngôn Bộ ngoại giao mặc comple chững chạc, hùng dũng chém thẳng bàn tay về phía trước lên án và yêu cầu Trung Quốc rút ngay giàn khoan DH 981 ra khỏi vùng biền Việt Nam, tôi bỗng nhớ đến hình ảnh cô sinh viên Nguyễn Phương Uyên mỏng manh chiếc áo sơ mi cổ lá sen ngẩng cao đầu nhận mức án 2 năm tù vì “tội” rải tờ rơi 4 chữ “ Trung Quốc cút đi” làm ảnh hưởng đến tình hữu nghị Việt – Trung.
Khi nhìn hình ảnh giàn khoan H D 981 của Trung Quốc nghạo nghễ trong vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam giữa từng từng lớp lớp tàu cá, tàu hải giám, tàu quân sự hung hăng vây ráp ,bắn súng nước và đâm thẳng vào tàu cảnh sát biền và tàu cá Việt Nam , tôi nhớ hình ảnh lãnh đạo đảng, nhà nước Việt Nam ôm hôn thắm thiết lãnh đạo đảng, nhà nước Trung Quốc ; và hình ảnh những lá cờ Trung Quốc được gắn thêm một ngôi sao mà VTV đưa lên cứ nhập nhòa trước mắt tôi.( Đã hai lần cờ Trung Quốc gắn thêm ngôi sao xuất hiện trên VTV : Lần thứ nhất trên những lá cờ của các cháu thiếu nhi đón Tập Cận Bính thăm Việt Nam ngày 21-12-2011, lần thứ hai khi đua tin Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng thăm Trung Quốc) .
Rồi hình ảnh tấm bia tưởng niệm các chiến sỹ Sư đoàn 337 hy sinh chống quân xâm lược Trung Quốc năm 1979 ở Khánh Khê bị đập bỏ, Nghĩa trang liệt sỹ Vị Xuyên xuống cấp tương phản với hình ảnh Nghĩa trang liệt sỹ Trung Quốc nổi bật hàng chữ Hán “ Việt Nam nhân dân ký công” mới xây hoành tráng ở Yên Bái hiện lên , xen lẫn với hình ảnh viên sỹ quan công an đạp vào mặt người biểu tình, hình ảnh cưa đá tạo khói bụi mù mịt quanh tượng đài vua Lý Thái Tổ xua người mít tinh, hình ảnh lá cờ tang Đại tướng Võ Nguyên Giáp bị kéo xuống khi chưa hết Quốc tang để đón Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường... Nhiều, rất nhiểu hình ảnh về mối quan hệ Việt-Trung đầy ngang trái , bẽ bàng , chua chát.
Cứ tưởng đã đến lúc nói bộc trực như người dân ít học quê tôi : “ Nhổ toẹt vào bọn Tàu ô!” Nhưng không, vẫn còn nhiều người muốn ôm cầm.
Khi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trả lời báo chí quốc tế ở Philippin :
“ Việt Nam kiên quyết bảo vệ chủ quyền và lợi ích chính đáng của mình, bởi vì chủ quyền lãnh thổ , chủ quyến biển đảo là thiêng liêng. Chúng tôi mong muốn có hòa bình, hữu nghị , nhưng phải trên cơ sở bảo đảm độc lập, tự chủ, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển ; nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận một thứ hòa bình , hữu nghị viển vông lệ thuộc nào đó”, thì có những tiếng nói trái ngược.
Ngoài hành lang kỳ họp thứ 7, Quốc hội khóa XIII , ông Vũ Mão, nguyên Uỷ viên trung ương đảng, Chủ nhiệm văn phòng Quốc hội, người từng đọc bài điếu văn xúc phạm tướng Trần Độ bị gia đình, bạn bè ông và nhiều tướng lĩnh phản đối, đã thẽ thọt với một quan chức : “ Chúng ta nên nói với nhân dân thế nào về phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt trong quan hệ đối ngoại hai nước. Tôi cho rằng , 16 chữ có thể có lúc không đạt được, nhưng nó vẫn là cái mong muốn muôn thuở” .
Ông Vũ Mão muốn dạy dỗ nhân dân thế nào nhỉ? Ông vòng vo thế này : “ Mối bang giao với Trung Quốc đã có thời kỳ rất tốt đẹp mà Bác Hồ góp công xây dựng nên. Chúng ta cần phát huy điều đó. Có lúc mối quan hệ hai bên trục trặc , lúc thăng, lúc trầm thì có thể coi đó là sự việc cụ thể nhưng không đến nỗi ngỡ ngàng. Chúng ta không đến nỗi bi quan để xử lý tình hình. Tôi mong muốn nhanh chóng có sự ổn định trở về mối quan hệ hai nước láng giếng tốt để cùng phát triền...”
Cuối cùng ông Vũ Mão mượn lời Hồ Chủ tịch để lái dân ngoan ngoãn đi theo con đường “ mong ước muôn thuở” mà ông chọn. Ông nói : “ Hồ Chủ tịch đã dạy “Dĩ bất biến, ứng vạn biến”.
Vũ Mão từng được Đảng đưa sang Quế Lâm , Trung Quốc ăn học từ năm 1954 đến năm 1957 , ông có quyền nhớ món mì ngựa vỗ béo mình , nhưng xin đừng quên vị đắng cay bạn bè ông phải nếm trải, nhất là đừng quên những thứ Trung Quốc đã lấy của Việt Nam, những tội ác của Trung Quốc đối với nhân dân Việt Nam mà lịch sử đã ghi chép . Tội ác mà Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã viết trong thư kêu gọi nhân dân cả nước trước cuộc xâm lược của Trung Quốc năm 1979 : “ Tội ác trời không dung đất không tha!”
Ông Vũ Mão đừng lập lờ đánh lận con đen lời nói cùa Hồ Chủ tịch.
Ai cũng biết ngày 31-5-1946, trước khi lên đường sang Pháp dự Hội nghị Fontainebleau , Hồ Chủ tịch đã nói với cụ Huỳnh Thúc Kháng : “ Tôi vì nhiệm vụ quốc dân giao phó phải đi xa ít lâu, ở nhà trăm sự có khó khăn nhờ cậy ở cụ cùng anh em giải quyết giúp cho. Mong cụ “Dĩ bất biến, ứng vạn biến!”
Lời Hồ Chủ tịch căn dặn cụ Huỳnh Thúc Kháng còn một vế thứ hai là : “ Dĩ chúng tâm, vi kỳ tâm”, nghĩa là lấy cái “Tâm” của chúng sinh làm “Tâm” của mình. Đó là cốt lõi văn hóa trong triết học phương Đông.
Tâm nguyện của dân là độc lập, tự do của Tổ Quốc vì hạnh phúc của nhân dân , đó là cái “ Dĩ bất biến” , cái bản thể, cái lập trường duy nhất không thể thay đồi. Còn “ Ứng vạn biến” là những hiện tượng phát sinh có thể tùy hoàn cảnh giài quyết , nhưng không được trái ý dân . Dĩ bất biến, ứng vạn biến, mà Hồ Chủ tịch dặn cụ Huỳnh Thúc Kháng năm 1946 là phương châm chiến lược đậm tính nhân văn như vậy.
Còn cái ông Vũ Mão muốn biến thành bất biến thế nào?
Năm 1999 ,khi ông Tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam Lê Khả Phiêu thăm Trung Quốc, Giang Trạch Dân đã phóng bút viết 16 chữ , đó là : “ Sơn thủy tương liên, tư tưởng tương thông, văn hóa tương đồng , vận mệnh tương quan” ( Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai). Không biết ông Lê Khà Phiêu có đồng ký tên hay không...
Mười lăm năm “ Sơn thủy tương liên”, trên đất liền mốc biên giới Trung Quốc lấn sang Việt Nam, cướp một nửa thác Bản Dốc , rừng đầu nguồn Trung Quốc thuê làm gì tùy; ngoài biển Trung Quốc xây dựng thành phố Tam Sa trên quần đảo Hoàng Sa , xây sân bay trên đảo Gạc Ma , bây giờ đưa giàn khoan dầu vào vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam. Mười lăm năm “ Tư tưởng tương thông” chốt lại bằng việc Trung Quốc tuyên bố “ Quan điểm về giàn khoan là không đổi” và cắt đứt đường dây nóng , “Văn hóa tương đồng” bằng việc phim Trung Quốc tràn ngập màn ảnh nhỏViệt Nam, và “Vận mạng tương quan” bằng lời tuyên bố : “ Dạy cho Việt Nam một bài hoc”...
Ông Vũ Mão muốn những thứ đó bất biến ư ?
Xin lỗi đó không phải lòng dân.
Lưỡi gươm đã đâm thẳng vào mạng sườn chúng ta. Xin đừng viển vông nữa.
Cũng đừng quên những lời cảnh báo đã cất lên hàng chục năm rồi. Và chính vỉ những lời cảnh báo xuất phát từ trái tim sục sôi bầu máu Việt, yêu nước Việt đó , mà có người đã bị chết oan, có ngưới đã và đang ở tù, có người đang phải lưu vong nơi đất khách quê người.
Đất nước đang lâm nguy , mọi người phải gác nỗi đau riêng đề bảo vệ Tổ Quốc, nhưng xin đừng quên cảnh giác với những kẻ cơ hội, bán nước cấu vinh.Xin đừng quên!
1-6-2014 MINH DIỆN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét