Có một đạo sĩ nọ, Quần áo bụi bám dày, Ngồi trước chợ, bên cạnh Có tấm biển thế này:
“Người nào muốn hạnh phúc, Chi một trăm lạng vàng, Tôi cho lời khuyên nhỏ Còn quí hơn nghìn vàng.”
Vì tò mò, lúc ấy Một ông vua đi qua, Dừng lại, rồi sai lính Đưa vàng cho ông già.
Nhận vàng xong, đạo sĩ Liền cung kính cúi đầu: “Khi làm gì, hãy nhớ Các hậu quả về sau.”
Một lời khuyên đơn giản Ai cũng biết, tất nhiên. Các quan nghe, tức giận, Bắt ông trả lại tiền.
Còn vua thì thầm nghĩ: “Cái giá này khá cao. Nhưng ông ta khuyên đúng. Ta thử nghe xem sao.”
Về cung, ngài ra lệnh Cho khắc lời khuyên này Lên các cửa lớn nhỏ Và vật dụng hàng ngày.
Nhờ thế, ngài cân nhắc Hậu quả việc của mình. Đưa ra quyết định đúng, Đất nước được yên bình.
Trong triều có tể tướng, Người trung thành bề ngoài, Nhưng âm mưu thoán nghịch, Đã nghĩ kế hại ngài.
Một lần, nhân vua ốm, Hắn sai một thầy lang Bỏ thuốc độc vào thuốc, Hứa cho rất nhiều vàng.
Đang định bỏ thuốc độc, Thấy trên cốc có câu: “Khi làm gì, hãy nhớ Các hậu quả về sau.”
Ông thầy lang chợt tỉnh Liền vội vã ngừng tay, Suy nghĩ về hậu quả Việc làm mình sau này.
Cuối cùng ông quyết định Khai hết rất thật lòng. Quan tể tướng bị chém. Vua tha chết cho ông.
* Câu chuyện này Phật kể Để nhắc nhở chúng ta, Trong tất cả mọi chuyện, Phải cân nhắc lo xa.
“Khi làm gì, hãy nhớ Các hậu quả về sau.” Tôi khuyên bạn miễn phí. Nghiêm túc, không đùa đâu.
25/6/2014 Theo Blog: Thái Bá Tân
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét