10 thg 5, 2013

THƠ - VĂN MIÊN MAN ... của TRỊNH-KIM-THUẤN


Hôm rày dư luận xôn xao em Phạm Quốc Đạt , học lớp 11 Toán 1 chuyên, trường Lê Quý Đôn – Bà Rịa – Vũng Tàu, đã giúp người em học lớp 10 : TÓM TẮT TRUYỆN KIỀU vỏn vẹn bằng 38 câu thơ lục bát, để người em sử dụng cho buổi thuyết trình trong lớp học, ngoài ra em Đạt còn viết đơn xin nghỉ học cũng bằng 1 bài thơ lục bát.  Xem xong : “RẤT ĐỘC ĐÁO “.

Tình trạng việc học hiện nay, thực tế môn VĂN và môn SỬ luôn báo động, các em học rất yếu, có thể nói là không muốn học, trường hợp em Phạm Quốc Đạt rất đáng khen ngợi, thiết nghĩ các giáo viên nên lấy việc nầy phổ biến cho các học sinh của mình, để khuyến khích các em về mặt VĂN – THƠ … mặc dù có thể các giáo viên không phải là giáo viên dạy môn Văn.

Nhớ lại, lúc chúng tôi cũng đang học lớp 11 C (Đệ Nhị C) rất thích làm thơ, hùn tiền, hùn thơ mướn nhà in : in 2 tập thơ và cùng đi bán (in và phát hành đều làm lậu)

Xin giới thiệu 1 bài thơ của bạn Đổ Kiêm Nha, học sinh lớp 11 C vào năm 1969 (thế kỷ trước)


               CON  CÒ  TRẮNG

Tháng ngày xông lướt xuồng xuôi ngược.
Chìm nổi cam lòng chở đắng cay.
Chị bán bánh bò nuôi thân sống.
Tảo tần chất nặng đôi bờ vai .

        Xuồng trôi róc rách …
        Mái nhịp đều đều …
        Nước, xuồng chan chứa trăm chiều đớn đau.
        Ngày xưa má đỏ , môi đào .
        Tuổi vừa đôi tám đã vào mộng mơ .
        Anh thèn thẹn, chị ngây thơ .
        Tay cầm tay hẹn : duyên tơ kết nguyền.

Mười năm hương đượm chênh vênh.
Mười năm tóc rủ khăn tang lệ nhòa.
Chiến chinh cướp mất giọng hò.
Chiến chinh đưa đẩy con đò phân ly .

          Một chở bóng người đi ngàn dậm.
          Một chở về chầm chậm chèo lơi.
          Chít chiu ba trẻ ngủ nhoài .
          Đau lòng mẹ đứng trông trời : trời cao .

Những năm sau …
Bước sầu đau …
Âm thầm chị bước lao đao phận nghèo.
Con thơ : ba đứa tí teo .
Vắt từng vù sữa, nương theo tháng ngày.
Mẹ chồng bảo : Chị nên tái giá.
Giao lại đàn con để bước đi.
Con đò : đem bán cho thiên hạ .
Hai bảy (27) xuân xanh : có muộn gì ?

          Đã biết rằng Xuân chẳng muộn gí .
          Nhưng ai đành đoạn để phân ly ?
          Mười năm : ba trẻ, duyên và nợ .
          Nợ duyên thôi thế, đành mong chi .

Chị nghỉ đưa đò, đi bán bánh.
Kiếm lời, nuôi dạy đàn con thơ.

Mom sông quanh quẩn cùng năm tháng.
Trăng rụng … sao sa … ánh nguyệt mờ .

                        ĐỔ KIÊM NHA


Tên thật là Phạm Văn Chơm, nguyên Hiệu trưởng trường PTTH TX Long xuyên – An Giang, nguyên Chánh Văn phòng HĐND tỉnh An Giang, hiện là Chánh Văn Phòng Ban Trị sự Trung ương GH Phật Giáo Hòa Hảo, đặt tại huyện Phú Tân, tỉnh An Giang. (  Mời xem bài Trường Củ - Tình Xưa trên TranNhuong.com ngày 13/11/2012)


                                         
07/5/2013  TRỊNH-KIM-THUẤN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm thông tin blog