5 thg 12, 2013



Từ chủ nghĩa cộng sản khoa học sang chủ nghĩa cộng sản đồng bóng

Hoạt động đồng bóng có tổ chức

Bài tẩy cuối cùng đã bị lật – Các nhà Ma học bị truy đuổi đến cùng?!
Chu Mộng Long – Các nhà Ma học mang học hàm, học vị của Giáo dục Việt Nam, từ Giáo sư Phạm Minh Hạc, Giáo sư Nguyễn Lân Trung, Tiến sĩ Vũ Thế Khanh… đến Tiến sĩ Luật sư Trần Đình Triển, đã phô diễn hết mức trình độ khoa học của mình bằng mọi cách biện hộ cho những hoạt động phản khoa học của giới đồng bóng. Họ cũng là những đảng viên cộng sản, trình độ lí luận chính trị trung hoặc cao cấp (vì có người từng làm đến Phó Thủ tướng, Bộ trưởng), nhưng lại phản bội lại ý thức hệ của mình bằng cách mượn danh khoa học để mưu toan lập ra một thứ tôn giáo kì quặc đẩy nhân dân vào cuộc sống của một “Quốc gia Âm” (chữ dùng của Giáo chủ Hoàng Thiên Long Nguyễn Thị Điền).


K.Marx, với phần lớn trước tác của mình đã dành cho cuộc đấu tranh chống tôn giáo, loại bỏ thứ “thuốc phiện” ấy ra khỏi đời sống của nhân dân, nếu còn sống, chắc chắn không khỏi ngạc nhiên khi các tín đồ của ông, những người mang thẻ đỏ được nói trên kia, đã lộn ngược ý thức hệ do chính ông xác lập để tạo nên một thứ tà giáo với mưu toan trục lợi và thống trị đời sống tinh thần con người.

Những người này định đánh tráo chủ nghĩa cộng sản khoa học sang chủ nghĩa cộng sản đồng bóng ư?

Dưới góc nhìn triết học, hoạt động đồng bóng nổi lên như nấm, có tổ chức, lôi kéo cả một đám đông lên đồng là dấu hiệu của một sự tự tha hóa cùng cực (K.Marx) của một giai đoạn lịch sử – giai đoạn thống trị của cường quyền nương theo thần quyền đã từng bị nhân loại tống vào quá khứ. Trong khi chính Marx đã từng đặt ra một nhiệm vụ chính trị cực kì quan trọng hàng đầu của lịch sử hiện đại là:

Nhiệm vụ của lịch sử – sau khi cái chân lí của thế giới bên kia đã mất đi – là xác lập chân lí của thế giới bên này. Sau khi cái hình tượng thần thánh của sự tự tha hóa của con người đã bị bóc trần thì nhiệm vụ cấp thiết của cái triết học đang phục vụ lịch sử là bóc trần sự tự tha hóa trong những hình tượng không thần thánh của nó. Như vậy, phê phán thượng giới biến thành phê phán cõi trần, phê phán tôn giáo biến thành phê phán pháp quyền, phê phán thần học biến thành phê phán chính trị.” (K.Marx – Góp phần phê phán triết học pháp quyền của Hegel).

Sai lầm tệ hại của Hegel là tạo ra một thế giới quan lộn ngược, từ đó sinh ra một kiểu nhà nước pháp quyền mà trật tự thống trị thô bạo của nó được xem như là bản sao của thế giới thần quyền. Kết quả là những kẻ thống trị đối xử với nhân dân “như với những sinh vật chỉ sống dựa vào ân huệ của kẻ bề trên“, và đến lượt “kẻ bị thống trị, bị cai quản, bị chiếm hữu cũng buộc phải thừa nhận và tuyên truyền rằng, đó là ân huệ của trời ban cho!” “Sự vĩ đại của kẻ thống trị trở thành tỉ lệ nghịch với nhân số của nó” và sinh ra sự ươn hèn của dân chúng! (K.Marx, Sđd).

Sự nô lệ hóa, thậm chí sinh vật hóa con người bắt đầu từ cái bộ máy tuyên truyền đồng bóng ấy!

Đến lúc cần nhấn mạnh, không có chân lí nào của thế giới bên kia, kể cả thánh thần hay ma quỷ, vì tất cả chỉ là trò chơi ảo của diễn ngôn quyền lực, không củng cố địa vị của kẻ thống trị thì cũng nhằm mưu toan trục lợi trên sự mê lú của một đám đông dân trí thấp!
Hoạt động đồng bóng mà cũng có dự án(*) để moi tiền thì lịch sử xưa nay chưa từng có!
Ma thuật có thể điều hành cả một đám đông, cho nên từ hoạt động tín ngưỡng chuyển sang lũng đoạn chính trị nguy hiểm là một bước không xa bởi trò hợp thức hóa hay nhà nước hóa của nó. Ít nhất, có ngày con người chúng ta bị mang ra tế thần, tế ma nếu không thoát ra khỏi sự mê lú hiện thời!

Sự buông lỏng cho hoạt động đồng bóng hoành hành, không thể không có trách nhiệm của cơ quan quản lí văn hóa, tín ngưỡng. Chuyện buôn thần bán thánh trong các lễ hội hàng năm không phải không liên can đến hoạt động đồng bóng này!
Tín ngưỡng là một hoạt động văn hóa cần được bảo tồn, nhưng mưu toan lợi dụng thần quyền, ma quyền để thống trị hay trục lợi là một thảm họa, đến lúc phải bị vạch trần đến nơi đến chốn, nếu không, không chỉ ô danh cho những người cộng sản chân chính mà còn gây bạc nhược cho đời sống tinh thần của người dân, suy thoái cả giống nòi.

Ma thuật, cầu cúng phản ánh sự mất niềm tin vào năng lực cá nhân và sự suy nhược của cả cộng đồng, đẩy lùi lịch sử về thời hoang dã!

Từ khi trò bịp của Cậu Thủy đã bị phanh phui, giới Ma học biện bạch đủ điều xảo trá, kể cả đe dọa bằng dây xích của nhà nước pháp quyền mà họ nghĩ là có thể quay về nhà nước kiểu Hegel, trong đó luôn lấy con át chủ bài Phan Thị Bích Hằng với những thành tích được cho là đã chứng thực với ảo tưởng người nghe chỉ có thể thừa nhận và tin tưởng chứ không thể phủ nhận. Bây giờ thì con át chủ bài ấy đã bị lật tẩy hoàn toàn: sự thật về những vụ tìm mộ đình đám của Phan Thị Bích Hằng có liên quan đến các nhân vật chính trị mà giới Ma học thường mang ra dọa cũng chỉ là trò Lý Thông cướp công Thạch Sanh?!

Có đúng thế không? Các nhà Ma học nói gì thêm nữa đi?
———
(*) Ít nhất đã có 2 dự án của ngành Ma học: Dự án trồng lúa bằng nhân điện, Dự án tìm và xác định danh tính hài cốt liệt sĩ!!!  Theo Tranhung 09 ngày 5/12/2013),

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm thông tin blog