Lời
dẫn của Ts Nguyễn Xuân Diện: Gần đây,
trong một dịp tiếp xúc cử tri, Giáo sư Tiến sĩ Nguyễn Phú Trọng có nói “Đến
Đường Tăng đi lấy kinh cũng phải hối lộ. Bước chân sang nước Phật đã phải hối
lộ...". Câu nói ấy khiến cư dân mạng bàn tán nhiều lắm! Nhưng Phật tử Phúc
Thịnh đã cống hiến một bài viết rất hay về vấn đề này theo kiến giải của người
hiểu Đạo Phật, hiểu văn học cổ Trung Hoa.
Xem xong bài viết, ai cũng phải giật mình khi nhớ lại rằng,
ông Nguyễn Phú Trọng vốn là sinh viên Tổng hợp Văn (khóa 8). Sinh viên Khoa Văn
trường Tổng hợp Hà Nội đều được học về văn học Trung Quốc, trong đó có Tây Du
Ký. Vậy mà, trong một phút hưng phấn giữa chốn đông người, ví dụ mà ông đưa ra
vừa khập khiễng, vừa tỏ ra là ông chẳng hiểu gì về văn học và về Phật
giáo!
Có người nói rằng: “Đến Đường
Tăng đi lấy kinh cũng phải hối lộ. Bước chân sang nước Phật đã phải hối
lộ..." là có ý nói việc hối lộ không những là bản tính của tất thảy con
người phàm tục, mà ngay cả những con người ở thế giới thanh tịnh được coi là đã
diệt trừ được Tham, Sân, Si, Mạn, Nghi và Ác kiến cũng vẫn có chuyện tham nhũng
và hối lộ. Nói như thế là để ngụ ý: việc chống tham những là việc cực kỳ khó,
và không chống được tham nhũng cũng là điều hết sức hiển nhiên.
Vâng, việc chống tham nhũng đương
nhiên là khó. Nói là khó, nhưng nếu thực tâm thì vẫn có cách tốt hơn rất nhiều
để hạn chế việc này. Ở đây, tôi không bàn đến việc chống tham nhũng được hay
không, cũng không bàn đến việc hạn chế tham nhũng bằng cơ chế ưu việt nào, mà
chỉ bàn đến một khía cạnh mà người ta hay hiểu nhầm về đoạn kết của câu chuyện
Tây Du Ký.
Lòng người luôn tham dường như là
đúng. Chúng ta luôn muốn có nhiều, nhiều hơn nữa những giá trị về mọi mặt.
Những giá trị ấy nhìn dưới góc độ Phật giáo thì chỉ là phù du, bóng nước. Phật
chỉ thừa nhận có 2 giá trị thực sự mà thôi, đó là sức khỏe và trí tuệ. Ngoài 2
giá trị Sức khỏe và Trí tuệ ra, các giá trị còn lại khác chỉ làm cho con người
luẩn quẩn lâu hơn mà không thể liễu thoát sanh tử, không thể Đáo Bỉ Ngạn, hay
không thể đạt đến cảnh giới Niết bàn và thành Phật được. Nhà Phật thường nói:
muốn đến Niết Bàn, chứng đắc thành Phật thì con người phải biết từ bỏ Tham,
Sân, Si, Mạn, Nghi và Ác kiến. Vậy, làm thế nào để từ bỏ những điều trên? Tham,
Sân, Si, Mạn, Nghi và Ác kiến từ đâu mà ra? Vâng, nếu biết những điều trên từ
đâu mà ra thì giải trừ nó mới dễ dàng, giống như người chuyên gia chăm sóc sức
khỏe, nếu biết rõ nguyên nhân vì sao bạn bị bệnh, thì mới mong cải thiện được
nó. Nhà Phật xác định rõ nguyên nhân của Tham, Sân, Si, Mạn, Nghi và Ác Kiến là
do thái độ Tư Tình và Tư Sản tạo ra. Vâng, đúng vậy. Nếu chúng ta không đau đáu
về tình cảm riêng (nghĩa rộng) và tài sản riêng thì Tham, Sân, Si, Mạn, Nghi và
Ác kiến sao dễ dàng nổi nên cho được. Vậy, trong truyện Tây Du Ký thì cái bát
vàng chính là vật đại điện cho cả Tư Tình và Tư Sản của Đường Tăng. Mặc dù
trong đời sống xuất gia, bình bát vốn là biểu tượng của nhà tu khất thực (khất
sĩ trì bát). Nhưng ở đây, chiếc bình bát của Đường Tam Tạng nguyên là của vua
Đường tặng cho ngự đệ (em vua) kết nghĩa – đó chính là Tư tình. Bình bát ấy bằng
vàng – một l thứ kim loại quý hiếm – đó chính là Tư sản. Vì vậy, bình bát của
Đường Tăng trong tình huống này tượng trưng cho của cải, tình riêng và danh
vọng ở thế gian. Để nhận kinh báu của Phật, thì buộc phải dâng nạp bình bát là
ngụ ý: muốn thọ lãnh đạo giải thoát của Phật, con người phải xuất gia, phải lìa
bỏ danh vọng và của cải thế tục.
Ngày xưa, khi Thái tử Cồ đàm tìm
đạo giải thoát, Ngài đã phải đánh đổi cả ngai vàng, vợ đẹp, con thơ, cả cuộc
sống nhung lụa đế vương. Ngay ở Việt Nam ta cũng vậy, thì khi vua Trần Nhân
Tông đi tìm đạo giải thoát cũng phải bỏ lại tất cả, ngai vàng, quyền lực, tam
cung, lục viện.v.v…lấy đạo hiệu là Điều Ngự Giác Hoàng (hay Trúc Lâm đầu đà) và
tu hành, thì mới được người đời sau cung kính gọi là “Phật Hoàng”.
Tóm lại, việc buộc Đường Tăng
phải trao bát vàng trước khi nhận kinh Phật là phương pháp áp dụng trực tiếp
trong hoàn cảnh cụ thể của Đường Tăng, để diệt trừ Tư tình, diệt trừ Tư sản,
loại bỏ mọi của cải và danh vọng của thế tục, diệt cái cội nguồn của tham, sân,
si, mạn, nghi và ác kiến, chứ không phải là vấn đề tham lam, hay hối lộ gì ở
nơi nước Phật.
Vài lời ngắn ngủi xin được chia
sẻ với những ai còn hiểu nhầm, hay cố tình hiểu nhầm để làm gì đó. Xin cảm ơn.
Nam Mô A Di Đà Phật . PHẬT TỬ PHÚC THỊNH.
MK. Cốc chủ giáo phái duy vật, lại trích dẫn & "thủ râm"- tự an ủi theo gióa phái duy tâm?!?!?
Trả lờiXóaThằng này "diễn" đạt phết.
Trách lam gì ông ta vô thần mà các bác.
Trả lờiXóa