Câu chuyện
này mình đã post lên facebook đêm thứ Hai (14/10/2013). Nay post lại ở đây để
chia sẻ với bạn bè không chơi mạng xã hội facebook.
Mình viết trước đó một ngày, đêm chủ nhật, 13/10/2013. Sau khi theo dõi
đám tang của Đại tướng Võ Nguyên Giáp trên các báo lề trái
và lề phải.
10 ngày tang của Đại tướng với biết bao hình ảnh câu chuyện về tấm lòng
người dân với Đại tướng. Nhưng trong ngày cuối quốc tang lại diễn ra những việc
làm trái với truyền thống đạo lý của người Việt bao đời nay. Nó trơ tráo
và lộ liễu của kẻ tiểu nhân.
Làng Đông có đại
tang. Cụ Cố của làng qua đời sau ngày cúng Thành hoàng một tuần trăng. Đám tang
rất to. Dân làng các tổng khắp nơi đổ về. Xưa nay cả vùng này chưa có ai sống
thọ và có Nhân như cụ Cố. Vì thế, tang của Cụ không còn là của riêng làng Đông
nữa.
Gốc
đa đầu làng. Lão ăn mày ngồi đó với cái nón mê có dây vải đen. Áo quần vá chằng
vá đụp nhưng sạch sẽ. Ánh mắt mờ đục nhìn xa xăm.
Người làng Đông
cũng không biết lão từ đâu đến. Chỉ biết rằng, đã lâu lắm lão trôi dạt về đây
và lấy gốc đa làm chổ trú thân qua đêm. Dân làng thấy lão hiền lành tử tế nên
cũng ít nhiều cưu mang lão. Dịp lễ tết hay có hội hè gì lão cũng có phần.
Ngày
tang cuối. Lão mặc bộ áo quần lành lặn nhất. Lục lọi trong tay nãi, lão lấy ra
một đoạn vải đen. Lão gắn lên chóp chiếc nón rách bằng cái gai bưởi. Lão để
tang cụ Cố theo cách của lão. Chờ khi đám tang đi qua, lão sẽ cúi đâu vái lạy
Cụ và mong linh hồn Cụ phù hộ độ trì cho thân già này. Rồi sau đó, lão sẽ vào
trong làng xem có ai sai bảo dọn dẹp gì không. Lão định bụng sắp đặt thế.
Lão
đang miên man nghĩ ngợi thì chợt thấy một đoàn khách lạ đến. Họ dừng lại dưới
gốc đa mà chẳng thèm để ý lão. Không phải người vùng này. Họ xì lồ xì là trao
đổi với nhau. Lão nghe và nhận ra đây là đám lục lâm thảo khấu từ phương bắc.
Cũng nhờ gần hai chục năm làm cửu vạn miền biên ải nên lão biết được tiếng
người ta.
Mắt lim dim như
ngủ, lão lắng nghe họ kháo với nhau:
- Nhà
đó có tang sao không báo hả mầy?
- Thưa
đại ca, đúng là có tang. Chờ qua Ngọ rồi hẵng hay. Đại ca có thấy lá cờ nhị sắc
đầu ngõ không? Khi nào nó hạ xuống là ta vào. Ám hiệu của thằng trưởng nhóm đầy
tớ đó.
- Huậy,
để khi khác mậy. Nhà người ta…
- Đại
ca yên tâm. Em hỏi rồi. Thằng nội gián này thâm lắm. Nó nói với em là cứ vô.
Không sao đâu đại ca.
- Nhà
người ta đang tang gia bối rối. Sao đành mầy. Làm ăn lâu dài mà.
và sai nha sẽ nghi ngờ lẫn nhau. Cũng bớt rủi ro cho đồng minh
của ta.
- Thất
đức lắm mầy. Làm ăn cả đời lo giề. Dù sao, cụ tổ Lý Quỳ của tao cũng xuất thân từ Lương Sơn Bạc mầy. Thôi.
Biến.
Khi
đám thảo khấu rút đi, lão ăn mày phủi đít đứng dậy. Chụp cái nón mê lên đầu,
hất mảnh vải đen ra sau, lão tiến vô làng. Chờ đến khi đoàn tang ra khỏi làng.
Chỉ còn thằng đầy tớ trưởng và đám lâu la ở lại. Lão hất mặt về phía cổng làng
vắng lặng và cất giọng: Đồ tiểu nhân! Đồ thất đức!
Từ
hôm đó, lão ăn mày biến mất. Làng Đông không còn ai ăn xin. Nhưng cướp giật
trộm cắp đỉ điếm nổi lên làm náo loạn cả vùng chẳng biết khi nào dứt.
Đêm cuối ngày
quốc tang, 13/10/2013
Sao Hồng
Sao Hồng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét