13 thg 9, 2015

200 nghìn đồng trước sân chùa và những chân nến bạc. của Người buôn gió theo Người đồng bằng.

Thưa cùng tác giả : Nhà thờ và ông linh mục cách đây 200 năm ở bên Pháp, tiếc thay tên trộm tên Doanh nầy trộm đồ ở chùa tại Việt Nam và Việt Nam đang là xã hội chủ nghĩa nên tên Doanh phải thê thảm như thế ấy ! Gót Phiêu du.



'' Ảnh và nguồn tin từ nick Nguyễn Hoàng: Người bạn này tên Doanh, sinh năm 1988, ở Bắc Ninh. Bị thần kinh từ nhỏ vì lúc mang thai, mẹ bạn ấy uống thuốc sâu. Ba thì suốt ngày say xỉn nên hay đánh đập bạn ấy hoài. Trong xóm nhà ai có tiệc thì bạn ấy đều tới phụ việc vặt, chứ không gây rối phá hoại làng xóm. Hôm qua, bạn ấy lang thang lên Thôn Trung Đồng Vân, Trung Việt Yên, Bắc Giang và lỡ ăn trộm của Chùa Trung Đồng số tiền 200 ngàn VND. Dân vây lại đánh đập ngay trước cửa Chùa khiến một con mắt bạn ấy bị hư và máu me be bét như vầy ''

Hãy đọc bản tin trên và nhìn tấm hình, gạt qua những thông tin khác thì chúng ta sẽ thấy một chàng trai không có vẻ là lưu manh lắm bị trói và đánh thê thảm.

200 nghìn Việt Nam đồng của chùa Trung Đồng là cái giá mà chàng trai này phải đổi bằng trận đòn thảm khốc. Nhìn cái cách chàng trai ăn mặc và khuôn mặt tôi nghĩ anh ta chắc chắn không phải là dân lưu manh, trộm cắp chuyên nghiệp. Sở dĩ tôi nghĩ chắc bởi vì tôi sống với những tay lưu manh, trộm cắp chuyên nghiệp quá lâu.
Cách đây gần 200 năm, trong bối cảnh của tiền tư bản man rợ , thối nát được miêu tả trong tác phẩm Những Người Khốn Khổ, đoạn mà tôi ấn tượng nhất là khi Giăng Van Giăng ăn trộm chân nến của nhà thờ. Tên tù khổ sai vừa xong án 18 năm, hắn được vị linh mục cho ăn và ngủ nhờ, thế nhưng nửa đêm hắn đã cuỗm của nhà thờ mấy chân nến bạc rồi chuồn. Vô phúc cho hắn bị cảnh sát tóm được và khám xét, khi cảnh sát dẫn hắn lại nhà thờ để báo cho linh mục. Vị linh mục già đã ôm lấy hắn và nói dối rằng ông cho hắn, thậm chí hắn đi vội quá còn chưa lấy nốt mấy thứ nữa, và ông hối hả cầm mấy chân nến nữa nhét vào túi hắn.
Giăng Van Giăng thoát tù, có lẽ phải là án chung thân vĩnh viễn sau cái án 18 năm kia vì tái phạm nguy hiểm.
Ông linh mục đã nói dối, nếu bạn rành một chút về Công Giáo, bạn sẽ biết tội nói dối là rất lớn, nhất là người nói dối lại là vị linh mục.
Nếu như bạn hiểu được hoàn cảnh của Giăng, hiểu được tính chất của Công Giáo và lời nói dối của linh mục. Và nữa, khi bạn hiểu những điều đó khi bạn từng là một tên tội phạm.  Bạn sẽ muôn đời không quên khoảnh khắc màu nhiệm này trong tác phẩm của Huy Go.
Tôi không nhớ trong một truyện ngắn nào đó của tuyển tập truyện ngắn Việt Nam từ năm 1930 đến năm 1945. Đại khái câu chuyện về một cậu bé đói quá, vồ một cái bánh dày của bà bán hàng, vừa ăn vừa chạy. Người ta bắt và đánh cho cậu nhè cái bánh dày nuốt vội trong họng ra. Cậu bé vào tù và vài năm sau ra tù thành một tên trộm chuyên nghiệp.

 Đã gần 200 năm trôi qua khi Giăng Van Giăng ăn cắp chân nến bạc ở nhà thờ Pháp, cho đến ngày nay ở Bắc Giang- Việt Nam, chàng trai tên Doanh ăn cắp của nhà chùa 200 nghìn VND. 
Có bao giờ chúng ta tự hỏi trên đất nước này có Những Người Khốn Khổ hay không.?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm thông tin blog