Xin ké : Đứng lặng nhìn xem cảnh tặng bình .
Năm xưa xua quân đánh nước mình.
Năm nay biển, đảo đà thâu tóm.
Thế lại hôn nhau ... thắm thiết tình . Gót Phiêu Du.
Lẳng lặng mà nghe tiếng dân oan
Oan từ góc đảo lên non ngàn
Oan trẻ, oan già, oan khắp chốn
Hết kêu tòa án, trách công an ...
Nông dân hăng hái theo cách mạng
Cờ đỏ tung bay giữa luống cày
Hớn hở từ đây ta có Đảng
Chúng cướp, thu hồi, lại cưỡng chế
Chính quyền móc nối lũ gian tham
Đại gia lừa đảo, quan ăn cướp
“Vì nước vì dân”…đã phát nhàm
Có người kêu oan ba chục năm
Từ cô gái trẻ đến da nhăn
Có người kêu oan liền tống ngục
Đất thì vẫn mất đời lặn tăm
Vênh váo quan tham cửa công quyền
Gặp dân quát nạt nổi xung thiên
Hết ăn của đút còn vơ vét
Mở cái miệng ra chỉ thấy TIỀN
Lăng lặng mà nghe lời huấn thị
Nào là đạo đức với công minh
Hô vang dân chủ, gào chân lý
Vô cảm, vô tâm mất nghĩa tình
“Đảng cho ta sáng mắt sáng lòng”
Nhà nước vinh quang của công nông
Nay thấy hết rồi quân bội phản
Sáng mắt ra rồi – dạy mất công
Lẳng lặng mà nghe chuyện nước tôi
Lũ giặc ngoại xâm dẹp hết rồi
Nổi tiếng anh hùng trên thế giới
Mà nay vận nước vẫn nổi trôi
Lẳng lặng mà nghe kẻ nịnh Tàu
Chữ “Vàng” chữ “Tốt’ đặt trên đầu
Ôm hôn thắm thiết tay lắc lắc
“Ta cùng ý thức…hệ loài sâu”
Lẳng lặng mà nghe lẳng lặng nghe
Làng trên xóm dưới đủ câu vè
Sao mà kiếp vận đời đen bạc
Lý tưởng, niềm tin cứ tréo ngoe!
BÙI VĂN BỒNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét