Tôi hầu như không ca ngợi hay
khen ai ở chế độ xã hội chủ nghĩa này, đặc biệt là những quan lại triều đình
hiện nay.
Tôi biết ông Nguyễn Thiện Nhân
qua cố GSBS Nguyễn Thiện Thành - bố ông - ngòai ra tôi chưa bao giờ tiếp xúc
hay quen biết ông Nhân. Hôm nay ông từ nhiệm cương vị phó thủ tướng để về lo
cho người già và người nghèo ở Mặt trận tổ quốc. Một cơ quan mà ai cũng hiểu là
về an vị để chờ tuổi hưu. Âu đó cũng là cái nghiệp giống bố của ông, khi cuối
đời nghiên cứu và chữa trị ngành lão khoa - lo cho người già.
Nhiều người đồn đại rằng, ông vô
tài, không làm được cái gì cho ra hồn, đánh trống bỏ dùi, làm dang dở rồi lại
đi, nên không bộ nào dung nạp được ông. Ngày ông ra Hà Nội lãnh chức thượng thư
bộ Học, ông ở chưa yên vị, thì lên phó thủ tướng chăm lo văn thể mỹ, giờ thì
vừa vào nhóm 16 người thinktank, lại đến chỗ để chờ ngày lãnh lương hưu.
Nhưng tôi lại thấy khác, những
cái ông Nguyễn Thiện Nhân làm được tuy dở dang, nhưng ông để lại những dấu ấn
vô cùng quan trọng, mà ít ai thấu hiểu và thấy nó là những viên gạch đặt nền
tảng cho công cuộc phục hưng đất nước.
Ngày ông làm bộ trưởng giáo dục
và đào tạo, với 3 không, ông đánh động tất cả mọi cấp bậc giáo dục
và không chừa bất kỳ ai, ngành nghề nào, cấp bậc nào trong chính quyền. Từ vấn
nạn sách giáo khoa sai trái, đến chạy bằng cấp, mua bằng giả, học trường dõm để
mua chức quyền. Có lẽ mọi việc ông dang dở cũng từ đây, và cũng từ đây, ông đơn
độc giữa bầy sói vô học, thiếu văn hóa, háu đói, tranh ăn.
Chính việc dám nhìn thẳng vào sự
thật một nền giáo dục thui chột này nó là động lực để chính bản thân tôi lao
vào viết báo và viết blog một cách say sưa, không kiêng dè, sợ sệt bằng những
bài tố cáo những trường đại học dõm, giả danh, những nhân vật vô học đứng ra làm cò mồi để buôn bằng bán
chức tước. Rồi sau đó, tôi mới có loạt hơn 50 bài về học bổng du học ở các quốc gia có nền
giáo dục tiên tiến. Loạt bài này hằng năm đã trực tiếp hoặc gián tiếp giúp được
cho các cháu mỗi năm đạt đến cả triệu đô la Mỹ vào gói học bỗng du học bậc đại
học.
Sau đó, tôi lại tiếp tục phản
biện cho tất cả mọi lĩnh vực trong xã hội: kinh tế, chính trị, y học, văn hóa,
môi trường, chính sách, v.v... như một con tằm phải nhả tơ không mệt mỏi.
Khi ông chủ tịch quốc
hội Nguyễn Sinh Hùng đề nghị Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân phát biểu từ
nhiệm, và nhận trách nhiệm mới, song ông Nhân gửi lời cảm ơn và xin thôi không phát biểu.
Điều này đã nói lên cho nhân dân hiểu rất nhiều.
Suy cho cùng, trong hàng ngũ lãnh
đạo của Việt Nam hiện nay, để kiếm được có một người có thân thế gia đình dòng
tộc và bản thân có những thành quả học tập, rèn luyện học vị, lẫn học hàm bằng
nổ lực thực sự của bản thân như ông Nhân là hiếm. Nhưng cũng chính vì thế mà,
ông không thể làm việc được với họ. Kẻ sỹ sống giữa bầy sói khác nào đem dao
phay mổ trâu mà thái mớ hành hẹ?
Chữ Nhân làm sao đi với lũ bất
nhân? Chữ Thiện làm sao sống cùng với lũ lưu manh? Thôi thì ông cũng đã đến lúc
yên lặng để làm kẻ sỹ thất thời lỡ vận như bao tiền nhân mà sách sử đã ghi vậy.
Đơn độc giữa bầy sói mà chưa bị
sói ăn thịt cũng là may mắn lắm rồi, ông cựu thượng thư bộ Học ạ. Chúc ông may
mắn trong những năm tháng còn lại, nơi chính trường hôi tanh mùi xác chết của
hàng triệu dân nước Việt đã ngã xuống, để có hôm nay mùi tanh tưởi.
Asia Clinic, 14h20' ngày
thứ Hai, 11/11/201 HỒ HẢI.
Con người khi bị chỉ ra điểm sai thì lồng lộn lên, thì cho dù là có học cao cách mấy cũng thể hiện sự ẤU TRĨ. Và Bác là người có học thức Uyên thâm nhưng sống lâu ngày với nhà sản thì cũng ấu trĩ như chúng mà thôi.
Trả lờiXóaCái cách của Bác cũng chẳng khác chi cái cách bịt miệng nhân dân của nhà sản mà ngày đêm bác ra rả chỉ trích trên nhà Face book của bác.
Bác không đủ bình tĩnh để tranh luận rồi block người ta thể hiện cái hèn kém của Bác.
Nghe tin Bác sắp đi định cư ở Mỹ khi còn trong friend list của Bác, tôi thật sự mừng cho Bác, nhưng thú thật, bác sống với nhà sản thích hợp với Bác hơn, bác sẽ thành công hơn. Còn ở cái xứ tư bản giảy chết này không có chổ cho những kẻ độc tài như bác và ẤU TRĨ như bác.
Bác chỉ muốn ai vô nhà Bác cũng đưa Bác lên mây thôi sao. Bác hãy nghiền ngẫm câu nói sau:
Mạnh Tử nói: "Ai khen ta lúc ta đúng chính là bạn ta, ai chê ta lúc ta sai là Thầy ta, còn ai khen ta ngay cả lúc ta sai chính là kẻ thù của ta."